Dựa theo cuốn tiểu thuyết Người Đẹp Ngủ Trong Rừng của Charles Perrault, kịch bản được viết bởi Linda Woolverton, bộ phim boom tấn đình đám bậc nhất của năm 2014 với sự góp mặt của ngôi sao lừng danh Hollywood Angelina Jolie, các nhà sản xuất của phim Tiên Hắc Ám đã khá mạo hiểm khi giao trọng trách đạo diễn cho một cái tên lần đầu tiên trong nhiệm vụ này, mặc dù anh ta là một kỹ thuật viên xử lý kỹ xảo nổi tiếng với 2 giải Oscar giành được, tuy nhiên sự liều lĩnh đã giúp bộ phim thành công ngoài sự mong đợi khi thu về tới 758 triệu USD từ số kinh phí đầu tư 180 triệu USD. Đặc biệt, đây cũng chính là tựa phim hiếm hoi của Walt Disney khắc họa một nhân vật phản diện điển hình, đó chính là Maleficent, chính sự khác biệt này đã làm nên nhiều điều thú vị, lôi cuốn khán giả cũng như thỏa sức sáng tạo cho những nhà làm phim, mọi thứ hội tụ để mang tới cho người xem một tác phẩm hoàn hảo đến tuyệt vời.
Nội dung của phim Tiên Hắc Ám bắt đầu từ một người phụ nữ trẻ đẹp đến thuần khiết, Maleficent có một cuộc sống bình dị khi lớn lên trong một vương quốc ở một khu rừng trong sự bình an, hạnh phúc, cho đến một ngày khi mà một đội quân xâm lược đe dọa sự hài hòa của đất. Maleficent nhận được nhiều hơn sự bảo vệ đến quyết liệt của đất, nhưng cô cuối cùng cô đã bị phản bội một cách tàn nhẫn – một hành động mà bắt đầu biến trái tim thuần khiết của cô hóa đá.
Khao khát trả thù, Maleficent phải đối mặt với một trận chiến với người kế vị vua xâm lược và kết quả là đặt một lời nguyền có đứa bé mới sinh của cô tên là Aurora. Khi đứa trẻ lớn lên, Maleficent nhận ra rằng Aurora nắm giữ chìa khóa cho hòa bình trong vương quốc và có lẽ để nó sinh ra là để mang tới những hạnh phúc cuối cùng cho Maleficent. Liệu rằng cái kết gì dành cho nàng Tiên Hắc Ám đã phải chịu rất nhiều đau khổ đến đỗi thay đổi bản chất của chính mình.
Hiệu ứng phim cũng như diễn xuất của dàn diễn viên là rất tuyệt, đan xen trong đó là những sinh vật huyền bí và trang phục của nhân vật nhìn hoàn toàn đồng bộ. Cốt truyện tự nhiên đi cùng với lời thuyết minh chặt chẽ và gọn gàng mà thêm vào đó là chiều sâu trong cách kể chuyện. Nó không tập trung vào việc xây dựng một bố cục mà bắt những khoảnh khắc đáng kể để người xem không cảm thấy bị nhàm chán.