Nhiều khán giả hẳn không còn xa lạ với tựa phim kinh điển Ngục Tù Phong Vân ra mắt năm 1987 của điện ảnh Hồng Kông nói chung và của Châu Nhuận Phát nói riêng, cho đến nay vẫn chưa có một bộ phim về đề tài “nhà tù” của điện ảnh HK vượt qua được nó, trong khi năm 1999 còn có sự ra mắt của phiên bản “thiếu niên” trong tù, bộ phim mang tên Thiếu Niên Phạm Tội. Chuyển qua từ đóng phim truyền hình, Cổ Thiên Lạc hoàn toàn lột xác trong phim với mái tóc ngắn hơn, nước da đen và phong cách có ít nhiều sự thay đổi, bên cạnh phim còn có sự tham gia của nhiều diễn viên quen thuộc như Ngô Chí Hùng (kiêm nhà sản xuất phim), Lương Liệt Duy, Chung Thục Tuệ, Tạ Thiên Hoa.
Bộ phim không chỉ khai thác mặt tối trong những nhà tù với không ít người phạm tội là thanh thiếu niên mà nó còn mang đến những thông điệp ý nghĩa: những người trẻ đi sai đường vì sự thiếu hiểu biết của giới trẻ, trong họ tích tụ đầy oán giận và sự bất mãn với xã hội, thuyết phục những người trẻ không đổ lỗi cho xã hội, để trở thành một người đàn ông Chính nghĩa.
Bộ phim cho thấy sự tuân thủ hoang tưởng của người sáng tạo. Là một bộ phim xã hội đen, nó bị chi phối bởi niềm đam mê, thay vì viết về một nhà tù như một thiên đường, nhưng đạo diễn rất khéo léo khi biết cách đẩy xung đột kịch tính lên đến cao trào.