Hình ảnh một Tế Điên mặc quần áo rách rưới, thân hình gầy guộc, tay cầm quạt mo, hông đeo bình rượu đã được các nhà làm phim đến từ nhiều quốc gia ở châu Á đưa lên màn ảnh nhỏ rất nhiều lần trong những năm qua, chúng ta có bản điện ảnh cho tới bản truyền hình, có bản Hong Kong cho tới Singapore hay trung quốc, thế nhưng phiên bản được yêu thích nhất ở Việt Nam lại chính là bản Đài Loan với tựa La Hán Phục Mệnh, nhiều người nhớ đến nó với cái tên Tế Công Châu Minh Tăng bởi đảm nhiệm vai chính là nam diễn viên họ Châu.
Phát hành năm 1995, Tế Công (Châu Minh Tăng) có tổng cộng tới 5 phần với tổng số tập là 132, phim sau này được THVL lồng tiếng và phát sóng, dù không quy tụ dàn diễn viên đình đám, dàn sao mỹ nam mỹ nữ nhưng cái chất của Tế Công phiên bản Châu Minh Tăng rất khác biệt, nó dễ dàng ăn sâu vào tiềm thức mỗi người xem và quan trọng là kịch bản phim càng xem càng bị lôi cuốn.
Ông là một tăng sĩ nhưng ham uống rượu, ăn thịt chó nên người đời gọi ông là Tế Điên. Sau này dân gian gọi ông là Tế Công. Song khác với vẻ bề ngoài, ông lại là người rất “tỉnh”, từ bi và chuyên giúp đời, giúp người. Tế Điên luôn có mặt khi có người tốt gặp nạn. Vì được gọi là Thánh Tăng nên có rất nhiều người đến nhờ Tế Điên giúp đỡ, nhưng Tế Điên không giúp đỡ tất cả mọi người. Ông thường giả khùng giả điên để thử lòng họ, để họ lộ ra bản chất thật sự của mình. Khi ông biết đó là những người trung hiếu thì mới chịu ra tay giúp họ.