Không có những siêu phẩm hành động võ thuật hay là những tựa phim cổ trang kinh điển nhưng điện ảnh Đài Loan luôn biết cách tạo sự khác biệt với những tựa phim tâm lý đầy ấn tượng, nó đi vào trái tim người xem và chinh phục những khán giả dù là khó tính nhất, một ví dụ nhỏ mà chúng ta có thể nhắc đến là phim Nghe Nói của nữ đạo diễn Cheng Fen-fen được ra mắt vào năm 2009. Không chỉ hấp dẫn về nội dung, lôi cuốn về tình tiết cũng như sáng tạo về cách dẫn dắt mà Hear Me còn có sự tham gia của dàn diễn viên trẻ tuổi tài năng được rất nhiều người mến mộ của điện ảnh Đài Loan, đó là Bành Vu Yến, Trần Y Hàm và Trần Nghiên Hy, hiện tại họ đều là những cái tên rất nổi tại trung quốc đi lên bằng chính tài năng của mình.
Nội dung của phim Nghe Nói xoay quanh câu chuyện của 2 chị em Dương Dương và Tiểu Bình, họ đều bị điếc ngay từ khi mới lọt lòng và giao tiếp nói chuyện với nhau bằng cách sử dụng điệu bộ cơ thể. Trong khi cô chị Tiểu Bình tham gia vào đội bơi dành cho người khuyết tật, và ao ước một ngày nào đó có thể tham gia thế vận hội Olympic thì cô em gái Dương Dương luôn ở gần để hỗ trợ chị bằng mọi cách có thể cũng như động viên tinh thần cho chị.
Ngoài cô em gái Dương Dương, Tiểu Bình còn nhận được sự giúp đỡ hết mình của một anh chàng giao hàng điển trai thường mang cơm trưa đến cho đội bơi tên là Điền Quách (Bành Vu Yến). Tuy nhiên, anh chàng lại để mắt tới Dương và 2 người sớm nảy sinh tình cảm, điều này vô tình khiến cho khoảng cách của Dương và chị Tiều Bình ngày càng bị xa ra, vì thế mà cô đã quyết định từ bỏ mối quan hệ này để cùng với người chị theo đuổi ước mơ của mình. Liệu rằng sau cùng ai sẽ yêu ai và tình cảm của 2 chị em sẽ bền chặt mãi mãi, chúng ta hãy cùng theo dõi.
Nghe Nói chắc chắn là bộ phim dành cho tất cả mọi người, cái cách mà nó dùng điệu bộ cảm xúc của nhân vật để giao tiếp với nhau đã nhanh chóng khiến người xem bị cuốn vào cảm xúc phim, bạn thậm chí là có thể vừa cười vừa khóc trong cùng một khoảng khắc. Phim gửi tới chúng ta những thông điệp ý nghĩa rằng không nên có thái độ kỳ thị với những người khuyết tật mà chấp nhận họ vì họ là ai. Khuyết tật không phải là một trở ngại cho chúng ta yêu một người. Bộ phim này cho chúng ta biết rằng chúng ta nên đánh giá cao công việc khó khăn mà một người đang làm đặc biệt là khi họ làm điều đó cho người khác.