Sau thành công của phần đầu tiên được ra mắt vào năm 1993, đạo diễn người Ba Lan Krzysztof Kieslowski tiếp tục thực hiện phần thứ 2 trong loại phim Ba Sắc Màu nổi tiếng của mình vào năm 1994 với những câu chuyện mới, cảm xúc và thông điệp mới mang tên Ba Sắc Màu: Trắng. Nếu như Blue mang đến cho người xem nhiều cảm xúc thì White lại mang tới sự nhẹ nhàng, êm ái nhưng nó vẫn có những cao trào tới kịch tính, những điểm nhấn để tạo nên sự khác biệt và Three Colors: White tiếp tục được đánh giá rất cao, nhận được nhiều lời khen của khán giả và giành về những giải thưởng cho riêng mình, mặc dù nó không được đánh giá cao như phần trước.
Màu Trắng vốn là đại diện cho bình đẳng đối với người Pháp và trong phim Ba Sắc Màu: Trắng bạn sẽ cảm thấy nó nhẹ nhàng hơn so với Blue hay là Red (Phần cuối cùng). Bối cảnh của nó được lấy vào thời hiện đại của Pháp với những yếu tố cũng được hiện đại hóa từ vật chất cho tới con người. Nội dung của phim bắt đầu từ một thợ làm tóc Ba Lan Zbigniew Zamachowski (Karol Karol) và người vợ Pháp xinh đẹp đến nhạc nhiên của anh ta Julie Delpy (Dominique) đang trải qua một ly hôn lộn xộn do một lý do hết sức tế nhị, đó là khả năng tình dục của Zamachowski có chút vấn đề.
Việc ly hôn thực sự đã nghiền nát tình cảm của Zamachowski và nó cũng ảnh hưởng không nhỏ tới tài chính của anh. Anh bị buộc phải rời khỏi nước Pháp và trở về Ba Lan, trở thành một người ăn xin tại các trạm tàu điện mà về cơ bản thì đã bị mất tất cả mọi thứ. Tuy nhiên, với một chút giúp đỡ, Zamachowski sẽ đứng dậy và thề sẽ trả thù người phụ nữ mà hủy hoại cuộc sống của mình cũng như lấy lại nhân phẩm của mình. Đôi khi trả thù có thể trở nên ngọt ngào, nhưng những gì sẽ xảy ra khi nó không nhất thiết phải thực hiện như những gì bạn đã hy vọng?