Ra mắt khán giả vào năm 2006, bộ phim tâm lý hài mang tên Hoa Hậu Nhí đã thực sự tạo ra nhiều sự ngạc nhiên đối với khán giả trên khắp thế giới khi chỉ với 8 triệu USD kinh phí, nó thu về 100 triệu USD, đồng thời quan trọng hơn cả là việc nó giành được 1 giải Oscar cùng với rất nhiều giải thưởng cũng như đề cử lớn khác và chắc chắn đây chính là tác phẩm để đời của 2 vợ chồng nhà đạo diễn Jonathan Dayton cùng Valerie Faris. Đóng góp không nhỏ trong thành công của phim chính là nhà biên kịch Michael Arndt, người từng chắp bút cho rất nhiều boom tấn đình đám thành công vang dội của Hollywood trong suốt nhiều năm qua, vì thế không mấy khó hiểu khi Little Miss Sunshine lại thực sự ấn tượng đến như vậy.
Nội dung của phim Hoa Hậu Nhí xoay quanh cô bé Olive, người luôn có một giấc mơ đó là chiến thắng trong cuộc thi Miss Little Sunshine. Gia đình cô bé muốn ước mơ của cô trở thành sự thật, nhưng họ rất gánh nặng với những điều quái dị, những nỗi đau thần kinh và những vấn đề mà họ không thể vượt qua được một ngày mà không gặp một thảm hoạ nào xảy ra. Cha của Olive, Richard là một người luôn làm các thành viên trong gia đình cảm thấy chán nản khi cả ngày chỉ là những bài giảng nhạt nhẽo về “9 bước để đi tới thành công”, và vì thế ông chỉ nói chuyện được với mẹ của mình.
Chú Frank, một học giả Proust nổi tiếng của Olive, đã cố gắng tự tử sau một mối tình lãng mạn không thành công với một nam sinh viên tốt nghiệp. Anh trai Dwayne, một người theo tín ngưỡng của Nietzsche, đã thề sẽ im lặng, cho phép anh ta thoát khỏi một gia đình có sự hiện diện của anh ta. Và ông nội của Olive là một người có những thói quen không tốt với ma túy, nhưng ít nhất ông đã nhiệt tình huấn luyện Olive trong cuộc thi tài năng thường lệ của cô. Các tình huống âm mưu đưa toàn bộ gia đình trên con đường hướng tới mục tiêu đưa Olive đến cuộc thi Little Miss Sunshine ở tận California xa xôi, đó là một hành trình bằng ô tô với quãng đường lên tới 800 dặm. Liệu rằng ước mơ của cô bé Olive có được thực hiện.
Với những con số thống kê, chắc chắn Hoa Hậu Nhí là một bộ phim rất đáng để xem. Nó không có hiệu ứng đặc biệt, Không có những ngôi sao lớn (mặc dù Kinnear và Arkin nổi tiếng và là diễn viên hoàn hảo). Bộ phim này có những nhân vật tuyệt vời, những tình tiết bất thường nhưng hoàn toàn dễ hiểu, những cuộc đối thoại cũng rất tuyệt vời, diễn viên tuyệt vời, cảnh quay tuyệt đẹp, hướng đi dễ dàng và cốt truyện liền mạch. Nó có thể khiến cho khán giả có thể cười những cũng có thể khóc, và bạn có thể cười cho tới lúc khóc.